MỜI QUÝ VỊ TẢI XUỐNG TẠI ĐÂY
Đức Phật nói rằng, giáo pháp của đức Như Lai như chiếc bè đưa người ta qua sông sanh tử – sông khổ não, để đáo bỉ ngạn – đến bờ bên kia. Thường thì khi qua sông rồi chúng ta sẽ bỏ bè, nhưng khi chưa qua sông, có ai lại nói không cần bè hay không? Vì thế, hôm nay, tôi muốn nói với quý vị về chiếc bè này – Chiếc bè chánh pháp.
Có một câu chuyện ngụ ngôn nói lên nguyên do cần chiếc bè để vượt qua bờ mê đến bến giác. Câu chuyện như thế này:
“Có một ông trưởng giả rất giàu có. Ông sống trong một ngôi nhà rất kiên cố, gồm có sáu cửa. Gia nhân trong nhà được ông xem như con cái của mình. Nhưng trong số đó lại có mười tên làm nội ứng, móc nối với bọn ăn cướp bên ngoài. Bọn chúng cứ lấy đồ trong nhà chuyền qua sáu cửa cho những tên cướp này. Một hôm, trưởng giả phát hiện ra mình bị mất của quá nhiều. Ông rất đau khổ. Nhưng ông không biết là ai đã hại mình như vậy.
Do buồn bã, một hôm ông đi lang thang và gặp một đạo sĩ. Ông bèn kể lại chuyện của mình cho vị đạo sĩ nghe. Đạo sĩ liền hỏi: “Nhà ông có mấy cửa?”. Ông trả lời có sáu cửa. Đạo sĩ dặn: “Ông hãy về đóng kín năm cửa kia, chỉ chừa lại cửa cái thôi. Như vậy thì đứa nào ra vào ông sẽ biết liền”. Trưởng giả nghe xong, về nhà làm theo lời của đạo sĩ. Từ đó, trở đi, ông thấy của cải không bị chuyền đi nhiều như trước đây, nhưng vẫn còn bị thất thoát.